Khổng Tử từng nói: "Ta, 15 tuổi chí ở học hành, 30 tuổi có thể tự lập, 40 tuổi không còn nghi hoặc, 50 tuổi biết được mệnh Trời, 60 tuổi ta biết nghe điều phải trái, 70 tuổi tâm theo ý mình, có thể làm một cách tùy ý nhưng lại không vượt quá quy tắc".
(Khổng viết: "Ngô thập hữu ngũ nhi chí vu học, tam thập nhi lập, tứ thập nhi bất hoặc, ngũ thập nhi tri thiên mệnh, lục thập nhi nhĩ thuận, thất thập nhi tòng tâm sở dục bất du củ").
( Source Thiền Hiểu Biết - Thiền Sư Minh Niệm on Youtube )
Ví chẳng một phen xương lạnh buốt,
Hoa mai đâu dễ ngửi mùi hương.
(Thiền sư Hoàng Bá).
Nghĩa là ta không chịu nổi sương lạnh buốt xương thì không làm sao thưởng thức
được hoa mai. Hoa mai chỉ tỏa hương ngào ngạt khi nào ta phấn đấu kỳ cùng với sương
lạnh thấu xương, thấu tủy. Và thế ấy, mới mong thưởng lãm chút phần hương mai.
Hương mai tức là hương thiền.
( Source : https://thuvienhoasen.org/images/file/Em0XoZ1G0QgQALhR/huongthien.pdf )
Năm 2011-2014, Sư Minh Niệm thực hiện chuyến “tu bụi” đi bộ vòng quanh 25 tiểu bang nước Mỹ. Một nửa thời gian sống nơi hoang dã và một nửa thời gian sống và làm việc thiện nguyện tại các nông trại trồng hoa màu hữu cơ. Trải qua 6 lần suýt mất mạng và vô số hoàn cảnh khắc nghiệt, chuyến đi này có thể xem là liều thuốc mạnh nhất đã giúp Sư phóng thích được con người cũ kỹ còn nhiều yếu kém và hạn chế của mình. Và có thể nói đây là một trong những thời điểm đẹp nhất trong đời tu của Sư, nói như cụ Nguyễn Du: “Không tu mà cũng như tu mới là” (Kiều).
Rồi dặt dìu mùa xuân theo én về
Mùa bình thường mùa vui nay đã về
Mùa xuân mơ ước ấy đang đến đầu tiên
Với khói bay trên sông, gà đang gáy trưa bên sông
Một trưa nắng vui cho bao tâm hồn.
Rồi dặt dìu mùa xuân theo én về
Người mẹ nhìn đàn con nay đã về
Mùa xuân mơ ước ấy đang đến đầu tiên
Nước mắt trên vai anh, giọt sưởi ấm đôi vai anh
Niềm vui phút giây như đang long lanh.
Ôi giờ phút yêu quê hương làm sao trong xuân vui đầu tiên.
Ôi giờ phút trong tay anh đầu tiên một cuộc đời êm ấm.
Từ đây người biết quê người
Từ đây người biết thương người
Từ đây người biết yêu người.
Giờ dặt dìu mùa xuân theo én về
Mùa bình thường, mùa vui nay đã về.
Mùa xuân mơ ước ấy xưa có về đâu
Với khói bay trên sông, gà đang gáy trưa bên sông
Một trưa nắng thôi hôm nay mênh mông.